Thơ chưa đủ sức gọi hè
Để con ve ốm nằm nghe mưa chiều
Cỏ vàng giấc gió thiu thiu
Giật mình hoa đỏ rụng nhiều sáng nay
Ngập ngừng áo trắng ô hay
Bái thơ lưu bút trao tay ngập ngừng
Đến rồi, ngày đỏ rưng rưng
Con ve rã giọng trên lưng phượng hồng
Sân trường ngắt lặng gió không
Những thời gian ấy...bồng bềnh lặng thinh
Một ngày phượng đỏ vô tình
Để rơi ... Áo trắng buồn tênh giữa đời